Em chán đại học
Hỏi:
Chào thầy Thuận và các đọc giả! Em là một sinh viên trường đại học Kinh Tế TP.HCM , thật vinh hạnh khi được thầy dạy mặc dù là vài buổi, thầy có cách dạy rất thú vị, vui tính, từng trải và đẹp trai. Em có một vài khúc mắc từ lúc bước chân vào giảng đường đại học, vẫn chưa tìm được câu trả lời thõa đáng và em nghĩ thầy có thể giúp em. Bằng đại học có thật sự quan trọng không và nếu có thì nó quan trọng bao lâu khi chúng ta ra trường? Nếu được chọn học theo đam mê và những kiến thức mới mẻ dễ vào đầu, gần với thực tế đang biến động nhưng bằng cấp của chúng ta không bằng người khác hay học chăm chỉ, đưa vào đầu hàng loạt kiến thức nhưng thật tế vận dụng và động lại chẳng là bao, minh chứng cụ thể có mấy ai còn nhớ lại sơ đồ hoocne (toán), chức năng của ti thể (sinh) hay gần hơn nữa là phương pháp Gauss trong đại số tuyến tính mà chúng ta mới học đây và nó để làm gì? Có những tiết học lắm nặng nề và không ít bạn cảm thấy rất mệt mỏi xem nó như là một nghĩa vụ qua cho nhanh! Có những môi trường học bên phương Tây thật sự không gò bó nhiều ở sinh viên và có lẽ chương trình học cũng không nặng nề như thế, có một đánh giá mà em đã đọc qua là số lượng học sinh giỏi của các nước phương Đông cao hơn các nước phương Tây, nhưng thiên tài, những người giàu, những người danh tiếng bật nhất thế giới phần lớn lại bên phương Tây! Giáo dục của họ có gì khác biệt? Và chúng ta cần học như thế nào??? Mong thầy có thể giải đáp khúc mắc không chỉ của riêng em! Cảm ơn thầy ạ!
Đáp:
Chào
em, trước tiên cảm ơn em vì đã tin tưởng mà đặt câu hỏi này với thầy. Về câu hỏi của em, đó không còn là của riêng em mà là của đông đảo rất nhiều sinh viên, và cũng
là vấn đề đau đầu của xã hội. Nhưng mỗi người sẽ tìm ra cách giải quyết
của riêng mình, thầy chia sẻ ở đây với em vài điều hy vọng sẽ giúp em
sẽ có được một quyết định đúng.Chào thầy Thuận và các đọc giả! Em là một sinh viên trường đại học Kinh Tế TP.HCM , thật vinh hạnh khi được thầy dạy mặc dù là vài buổi, thầy có cách dạy rất thú vị, vui tính, từng trải và đẹp trai. Em có một vài khúc mắc từ lúc bước chân vào giảng đường đại học, vẫn chưa tìm được câu trả lời thõa đáng và em nghĩ thầy có thể giúp em. Bằng đại học có thật sự quan trọng không và nếu có thì nó quan trọng bao lâu khi chúng ta ra trường? Nếu được chọn học theo đam mê và những kiến thức mới mẻ dễ vào đầu, gần với thực tế đang biến động nhưng bằng cấp của chúng ta không bằng người khác hay học chăm chỉ, đưa vào đầu hàng loạt kiến thức nhưng thật tế vận dụng và động lại chẳng là bao, minh chứng cụ thể có mấy ai còn nhớ lại sơ đồ hoocne (toán), chức năng của ti thể (sinh) hay gần hơn nữa là phương pháp Gauss trong đại số tuyến tính mà chúng ta mới học đây và nó để làm gì? Có những tiết học lắm nặng nề và không ít bạn cảm thấy rất mệt mỏi xem nó như là một nghĩa vụ qua cho nhanh! Có những môi trường học bên phương Tây thật sự không gò bó nhiều ở sinh viên và có lẽ chương trình học cũng không nặng nề như thế, có một đánh giá mà em đã đọc qua là số lượng học sinh giỏi của các nước phương Đông cao hơn các nước phương Tây, nhưng thiên tài, những người giàu, những người danh tiếng bật nhất thế giới phần lớn lại bên phương Tây! Giáo dục của họ có gì khác biệt? Và chúng ta cần học như thế nào??? Mong thầy có thể giải đáp khúc mắc không chỉ của riêng em! Cảm ơn thầy ạ!
Đáp:
1. Vào cửa chính hay vượt rào?
Hãy tưởng tượng là em đang muốn đến một rạp hát để xem hát. Sẽ có hai cách để vào rạp, một là mua vé và đi thẳng vào cửa soát vé, hai là tìm một cách khác như: Nhờ người quen trong BTC đưa vào, xem hàng rào có chỗ nào thủng một lỗ thì chui vào, hoặc một cách nào khác... Vậy vào bằng vé hay bằng một cách không dùng vé đều không quan trọng bằng em thật sự muốn vào xem hát. Tuy nhiên, nếu đã có vé trong tay thì hãy đường đường chính chính mà bước vào.
Xã hội chúng ta trọng bằng cấp, cái bằng chính là tấm vé để em dễ dàng tiến thân trên con đường sự nghiệp hơn. Tuy nhiên, nếu một người nào đó không có điều kiện có được tấm vé như em, nhưng họ vẫn khao khát thành công (họ muốn xem hát) thì họ vẫn có thể thành công. Vậy, em nên quý tấm vé đó.
Em hỏi, kiến thức ĐH có còn đúng nữa không khi ra trường? Không may là, còn nhưng rất ít và phụ thuộc và ngành học nữa. Nếu là marketing thì nó thay đổi rất nhiều, trong khi giảng đường ĐH chỉ dừng lại ở những lý thuyết của Philip Kotler thì ngoài xã hội marketing đã chạy ào ào với các công cụ như: Social Media, SEO, Content Marketing, Viral Marketing, Story PR,....
Ngược lại, nếu học ra để làm kế toán thì chuyên ngành kế toán ở trường ĐH trang bị khá tốt và kế toán cũng không thay đổi nhiều ở thực tế khi em ra trường.
2. Trường đời hay trường học?
Chúng ta lớn lên phần lớn sẽ được đi học, ở trường học và được những người thầy cô dạy bảo. Nhưng những người không có điều kiện thì họ vẫn học, họ học ở trường đời, người thầy của họ chính là cuộc sống. Để đánh giá trường nào tốt hơn thì rất khó, nhưng an toàn hơn thì là trường học. Còn nếu muốn tự do hơn, nhiều thử thách hơn, trải nghiệm thực tế nhiều hơn, rủi ro hơn thì Trường đời sẽ là lựa chọn tốt.
Tuy nhiên, bộ giáo dục không quy định bạn chỉ được học ở một trường. Vậy hãy chọn cả hai, học tốt ở trường đời và hoàn thành nhiệm vụ ở trường học.
3. Thực trạng ở các trường ĐH.
10 năm trước thầy cũng từng có những suy nghĩ như em. Thầy cảm thấy quá chán ngán với các ông thầy ru ngủ, mà hầu như các giảng viên ĐH thời của thầy rất giỏi ru ngủ, giờ thì thầy ko rõ.
Chán thầy chưa đủ, thầy chán luôn các môn học máy móc, khô khan, không tác dụng, lý thuyết hàn lâm. Thầy còn nhớ rất rõ, giờ học Triết học Mác thì thầy lôi sách Think And Grow Rich ra đọc. Có lúc thầy nghĩ, tại sao trường ĐH không đưa Triết học Bill (Bill Gate) hiện đại và thực tế để thay triết học Mac lạc hậu, khô nhàm.
Lúc đó thầy cũng có một ước mơ là sẽ trở thành một giảng viên, nhưng thầy không thích chỉ nói lý thuyết, thầy không muốn hành hạ sinh viên chỉ vì đam mê của mình. Vậy là thầy quyết định sẽ không ở lại làm giảng viên mà là vào thực tiễn với các công việc PR - Marketing từ thấp đến cao tại các công ty, rồi quay về trường ĐH, mạng lại những kiến thức thực tiễn cho sinh viên. Một lần nữa, thầy đó có chiến lược lựa chọn CẢ HAI. Thầy mang TRƯỜNG ĐỜI vào TRƯỜNG HỌC.
Hiện tại, để thay đổi môi trường giáo dục thật là khó, nhưng may là một số trường ĐH đã dần cải thiệni. Ví dụ ĐH Mở, họ có khóa đào tạo đặc biệt, họ đưa chủ yếu các Diễn giả đến từ các doanh nghiệp về chia sẻ, huấn luyện. Nhưng nếu trường em đang học chưa có sự thay đổi, thì em cứ thay đổi.
4. Tại sao trường ĐH lại dạy nhiều môn vô bổ, và sau này không dùng được?
Lý do là, trường ĐH không thể biết được môn nào là vô bổ hay rất tốt với mỗi người. Vì mỗi người khi ra trường sẽ có định hướng khác nhau nên sẽ sử dụng những kiến thức cũng khác nhau.
Ví dụ: Các sinh viên như những người thợ săn, nhà trường sẽ trang bị cho các em các vật dụng để sắn tốt nhất như: Cung tên, dao, súng, bẫy, dây thừng.... Nhưng khi ra trường, em chỉ đi săn chuột, nên em chỉ sử dụng cái bẩy chuột là đủ rồi, các thứ kia không dùng nữa.
Tóm lại, em đang có một tấm vé quan trọng, đừng vội ném nó đi. Hãy thực hiện chiến lược CẢ HAI, tức là vẫn cố gắng học ở trường và tìm thêm những cách khác để tiếp cận được thực tế ví dụ làm thêm, học hỏi từ những người có kinh nghiệm thực tế, tham gia khóa học ngoài trường học.... Và chắc chắn, em gặp tình trạng là nhiều môn em thấy quá chán và ko muốn học. Nếu vậy, thì cũng đừng ép mình, chỉ cần đủ điểm qua là được. Khi em đi làm, các doanh nghiệp cũng không muốn kiểm tra xem triết học em được mấy điểm đâu.
Chúc em có được sự lựa chọn đúng đắn nhất!!!
Diễn giả nổi tiếng, diễn giả xây dựng thương hiệu cá nhân,
diễn giả marketing, diễn giả PR, diễn giả tài ba, diễn giả số 1 việt nam, diễn
giả thế giới, diễn giả giỏi, diễn giả hàng đầu, diễn giả siêu hạng, diễn giả đắt
giá nhất hành tinh, diễn giả huỳnh minh thuận, diễn giả nghề hot, diễn giả là
nghề được yêu thích, diễn giả không phải ai cũng theo nghề được, diễn giả cần
năng khiếu, diễn giả cần tài năng, diễn giả phải rèn luyện, diễn giả có cuộc sống
tự do, diễn giả luôn dồi dào năng lượng, diễn giả luôn có sức thuyết phục, diễn
giả mang sứ mệnh cao đẹp, diển giả mang lý tưởng cao đẹp, diễn giả mang nghề
sang trọng, diễn giả là nghề có nhu cầu cao nhất trong xã hội, diễn giả là người
chia sẻ kỹ năng, diễn giả là phải đọc nhiều sách, diễn giả cần trải nghiệm, diễn
giả cần đạo đức, diễn giả không có nghĩa là diễn không thật, diễn giả thì rất
nhiều định nghĩa, diễn giả dù rất nhiều người, diễn giả không phải ai cũng giỏi,
diễn giả cũng có người lừa đảo, diễn giả cũng có người chuyên diễn thuyết bán
hàng đa cấp. Còn rất nhiều vấn đề về diễn giả nữa nhưng xin phép chia sẻ sau.
Xin cảm ơn. Tôi yêu nghề diễn giả!!!
Nhận xét