Vùng sung sướng của bạn nói lên điều gì?
Nhân dịp tham dự buổi diễn thuyết của Diễn giả Quách Tuấn Khanh tại Trường Học Viện Hành Chính vào ngày 5/11 vừa qua do Zing tổ chức, tôi lần nữa được nghe ông nói về “Vùng sung sướng” hay còn gọi là “Vùng thoải mái”. Nhận thấy đây là một vấn đề quan trọng nhưng hiện ít ai có cái nhìn đầy đủ về nó. Vì vậy, nay tôi xin ít “đất” để mạn đàm về chủ đề này.
Mỗi người sinh ra đều có Vùng thoải mái. Dù muốn dù không, thì nó cũng tồn tại và khách quan ảnh hưởng rất lớn đến sự thành bại đối với bản thân mỗi người. Một người thành công thường có vùng thoải mái lớn và họ luôn ý thức nới rộng phạm vi của nó. Vậy Vùng thoải mái là gì? Tại sao nó lại có ý nghĩa quan trọng đến như vậy?
Khái niệm Vùng thoải mái xuất hiện cách đây khá lâu. Lúc đầu, người ta gọi nó bằng nhiều cách khác nhau như vùng an toàn, vùng dễ chịu, vùng hứng thú… Thời gian gần đây khái niệm này được nhắc đến ngày càng nhiều. Mới đây nhất,trong cuốn Bí quyết tư duy thịnh vượng, tác giả, Nhà nghiên cứu Tâm lý học T. Harv Eker viết: “Vùng thoải mái là phạm vi những công việc mà chúng ta thấy dễ thực hiện nhất”.Ai cũng có thể dễ dàng kể ra Vùng thoải mái của mình gồm những gì. Đó có thể là đọc một bài báo, trả lời một email, chạy xe từ nhà đến cơ quan, gọi một cú điện thoại hay chơi một trận bóng… Đó là những công việc mà chúng ta có thể dễ dàng thực hiện mà không phải lo lắng hay do dự. Đối với hầu hết mọi người thì được sống thoải mái còn là sự ưu tiên lớn nhất trong cuộc đời. Họ tuyên ngôn: “Hạnh phúc là chỉ làm những gì tôi thích”. Sống thoải mái có thể làm bạn cảm thấy ấm cúng, mờ ảo và an toàn, nhưng nó không cho phép bạn phát triển. Để phát triển như một cá nhân bạn phải mở rộng vùng thoải mái của mình. Khoảng thời gian duy nhất bạn thực sự phát triển là khi bạn ra ngoài vùng thoải mái của mình.
Lần đầu tiên đứng nói trước công chúng hay gọi điện cho anh một người nổi tiếng, bạn cảm thấy thoải mái hay không thoải mái? Thường là không thoải mái. Nhưng sau đó thì sao? Bạn càng làm thì bạn càng thấy nó thoải mái. Mọi việc đều diễn ra như thế. Lúc đầu tất cả đều không thoải mái, nhưng nếu bạn kiên trì với nó và tiếp tục, bạn rốt cuộc sẽ chuyển từ vùng không thoải mái sang vùng thoải mái và cứ tiếp tục. Khi đó bạn sẽ có vùng thoải mái mới, được mở rộng, có nghĩa là bạn trở thành một người “lớn hơn”, trưởng thành hơn.
Nói về chủ đề này, có một người mà chúng ta đều biết, đó là anh Lê Hồng Minh. Nếu anh chỉ thích sống một cách thoải mái không lo âu, chắc chắn không có một VNG phát triển vững mạnh như ngày nay. Anh vẫn là người luôn tuyên ngôn đón nhận thử thách. Đối mặt mỗi thử thách, chính là lúc anh ý thức phải vượt qua giới hạn thoải mái của mình. Cũng nhờ vậy mà Vùng thoải mái của anh vô cùng rộng lớn và không ngừng mở rộng phạm vi của nó.
Nếu bạn muốn giàu có và thành công thì bạn cần thoải mái với công việc không thoải mái. Hãy thực hành một cách có ý thức việc bước vào Vùng không thoải mái của mình và làm những việc khiến bạn từng e ngại. Bạn càng thoải mái, bạn sẽ càng ít gặp rủi ro hơn, càng ít cơ hội để bạn thử thách hơn, càng ít người bạn sẽ gặp hơn, và càng ít chiến lược mới để bạn thử hơn. Khi sự thoải mái càng được bạn ưu ái, thì bạn càng đang lệ thuộc vào nỗi sợ hãi nhiều hơn.
Tại hội trường Học Viện Hành Chính Quốc Gia, Diễn giả Quách Tuấn Khanh chia sẻ cùng các bạn trẻ: “Trong cuộc đời, mỗi khi gặp khó khăn chúng ta hãy cố gắng, dần dần biến nó thành cái dễ rồi tiếp tục đặt mục tiêu khác cao hơn”.
Chưa từng có ai chết vì không thoải mái, nhưng sống trong danh nghĩa của sự thoải mái đã giết chết nhiều ý tưởng, nhiều cơ hội, nhiều hành động và nhiều sự phát triển hơn tất cả mọi thứ cộng lại. Sự thoải mái làm chết hết mọi thứ!
Lần nữa tôi xin lấy phát biểu của Eker để thay lời kết: “Nếu mục đích của bạn trong cuộc sống là được thoải mái, tôi đảm bảo ba điều. Thứ nhất, bạn sẽ không bao giờ giàu có. Thứ hai, bạn sẽ không bao giờ hạnh phúc. Thứ ba, bạn không bao giờ biết tại sao bạn lại không hạnh phúc và giàu có. Hạnh phúc không đến từ cuộc sống thờ ơ, lãnh đạm, luôn thắc mắc xem nó sẽ phải là cái gì. Hạnh phúc đến như là kết quả của việc sống trong tình trạng phát triển tự nhiên và sống theo hết khả năng của chúng ta”.
Nhận xét