Em sẽ thua


Sáng nay, tại nhà sân cầu lông Phú Thọ, đang ngồi nghỉ uống nước giữa hiệp thì có một cậu thanh niên, mặc một bộ đồ vàng, xách một cây vợt cũng màu vàng tiến thẳng lại bảo:

- Anh là anh Thuận?

- Đúng rồi, em là ai sao biết anh?

- Em đánh sân sát bên công ty anh nè, em nghe mấy đứa bạn em nói anh đánh cũng giỏi lắm, và từng vô địch cầu lông VNG.

(Đây là một trong những niềm vui của những người nổi tiếng, rất nhiều người biết bạn dù bạn không biết họ)

- Đúng rồi, nhưng em tìm anh có gì không?

- Dạ, em muốn thách đấu với anh, được chứ?

Đến đây thì tôi mới tập trung quan sát cậu thanh niên này từ trên xuống dưới một cách cẩn thận rồi trả lời:

- Anh nghĩ không cần đâu?

- Tại sao anh?

- Vì anh biết, EM SẼ THUA.

- Chưa đánh sao anh biết, hay anh sợ đấy.

Tới đây thì tôi nghĩ phải chứng minh bằng hành động thì cậu thanh niên này mới buôn tha cho mình. Vừa đứng lên tôi vừa nói:

- Được rồi, một hiệp thôi nhé.

- Ok anh.

Và hiệp đấu diễn ra và kết thúc khá nhanh, tỷ số 21 - 9.

- Em thấy không, anh nói mà không tin.

- Em chấp nhận, nhưng có thể do anh may mắn một phần. Anh có thể đánh thêm một set nữa không?

Cậu thanh niên này còn khá trẻ, và có thể nói trẻ hơn tôi rất nhiều, vì vậy cậu tin rằng tôi sẽ gặp bất lợi về mặt thể lực nếu kéo sang hiệp thi đấu thứ hai. Nhưng tôi nghĩ, đến lúc này thì cũng khó từ chối, và tôi cũng muốn tặng cậu ấy một thứ.

- Thôi được, anh sẽ đánh tiếp, nhưng anh nói trước là... EM SẼ THUA.

Hiệp đấu thứ hai có phần gay cấn hơn, tôi cũng hạn chế thực hiện các pha đập cầu. Nhưng rồi trận đấu cũng kết thúc với tỷ số 21 - 14. Đến lúc này cậu ấy mới chịu lên lưới bắt tay tôi, và cậu nói trong cơn thở dốc:

- Anh phải nói cho em biết, tại sao anh luôn chắc chắn rằng em sẽ thua.

Tôi cầm chai uống một một ngụm nước rồi quay sang nói:

Có 3 lý do để em phải thua.

- Thứ nhất, khi em cầm vợt sang anh đã nhìn thấy cách em cầm vợt, đó là một cách cầm sai. Người ta hay gọi cách cầm vợt này là cầm búa. Bởi cầm vợt thì rất khác với cầm búa, tuy nhiên, những người đánh cầu lông mà không được học bài bản hay phạm lỗi này. Và cũng nhờ vậy, anh biết em có thể đánh giỏi về mặt thể lực nhưng yếu về kỹ thuật và không được học qua trường lớp.

- Thứ hai, những ai cầm vợt theo cách này, thì điểm yếu lớn nhất của họ chính là cú đánh trái tay. Tức là, nếu cầu rơi vào góc trái sân thì em sẽ khó xoay sở. Chính vì vậy, anh liên tục đánh cầu vào góc trái sân. Đánh vào điểm yếu của đối thủ là một chiến lược quan trọng để thắng bất kỳ trò chơi gì.

- Thứ ba, chưa đánh nhưng anh liên tục nói EM SẼ THUA. Đó là chiến lược tâm lý. Ở đây, em sẽ bị một niềm tin chi phối rằng mình sẽ thua nên em sẽ ra sân trong trạng thái chuẩn bị thua và đánh như người sắp thua. Cụ thể, theo tâm lý học, nó gọi là phép Ám Thị, bạn có thể làm cho đối tượng tin vào một điều gì đó bằng cách lặp đi lặp lại một thông điệp. Các huấn luyện viên vẫn thường dùng cách này để huấn luyện các đệ tử của mình. Và khi cảm giác là mình sẽ thua, em sẽ càng mất bình tĩnh. Mà với môn cầu lông, hơn nhau sự bình tĩnh là hơn rất nhiều rồi. Em cũng thấy đó, vì mất bình tĩnh mà tự em đánh hỏng rất nhiều quả chứ anh đâu cần tấn công em đâu.

Nói đến đây thì gương mặt cậu thanh nhiên bừng sáng lên như vừa ngộ ra một điều gì đó. Tôi cũng cảm thấy rất vui vì đã tặng cho cậu ấy một bài học, không chỉ là bài học về cách chơi cầu lông, mà còn là cách sống.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến